Bạn kiếm được bao nhiêu tiền, khi ra ngoài bạn sẽ nhận được bấy nhiêu sự coi trọng.
- 08-02-2018 Đàn ông nghèo nên lo kiếm tiền, đừng yêu hay thành hôn quá sớm, làm khổ đời người...
- 03-02-2018 11 điều hích nhất ở các nước trên thế giới: Đi tàu Nhật Bản, tài xế ở Đức hay...
- 17-01-2018 Gửi những người trẻ sắp cưới: Đừng bao giờ kết hôn chỉ vì yêu, thôi mộng ảo...
1. Bạn kiếm được bao nhiêu tiền, quyết định thái độ của bạn bè đối với họ
Tuần trước tôi về quê thăm bác mẹ. Vừa lúc, con gái bạn của bố sắp hôn phối, mọi người đang uống trà và đàm đạo nên mừng cưới thế nào. Bố tôi tiện miệng nói: "Đến lúc chị ấy cưới, con cũng đến dự đi".
Tôi đang định trả lời, bỗng có chú xen vào cười nói: "Cháu đi sẽ cảm thấy ngại đó" . Lời nói chứa đầy ẩn ý, chị ấy giỏi giang, thành đạt, tôi đi sẽ tự cảm thấy mắc cỡ.
Người chị đó, đối với gia đình tôi mà nói mãi là "con nhà người ta" - tốt nghiệp thạc sỹ của trường đại học tiếng tăm nhất cả nước, chưa tốt nghiệp bao lâu, thu nhập hàng tháng đã ngoài trăm triệu.
Còn tôi, làm việc ở một doanh nghiệp thuộc thị thành loại 3, thu nhập mỗi tháng không cao không thấp, mới tốt nghiệp đại học, tưởng chừng còn không nuôi nổi bản thân. Sự dị biệt như vậy, nếu so sánh chỉ khiến bản thân cảm thấy bị chế nhạo.
Một lát sau, chú lại hỏi: "Lương của cháu giờ có được chục triệu không? Không phải cứ mãi đến một phần mười lương người ta cũng không bằng đấy chứ?"
Tôi mỉm cười: "Nơi cháu làm sao so sánh được với thị thành lớn, thu nhập thấp, mỗi tháng chỉ khoảng 10 triệu nhân 2 thôi ạ".
Bố tôi vốn đang cúi đầu không nói gì, nghe xong câu nói này, tuồng như, có ngẩng cao hơn một chút. Sau đó chú cũng không hỏi gì thêm.
Tôi kể chuyện này cho bạn thân, cô bất bình nói: "Người ta tốt nghiệp thạc sỹ, cậu là đại học; người ta 29 tuổi, cậu 25; lương người ta là mức lương ở thủ đô, có thể so sánh với mức thu nhập của tỉnh lẻ sao? vốn liếng không thể so sánh được? Chú đó có biết chuyện trò không vậy?".
Thực ra không phải không biết nói chuyện, mà cựu chú xem thường nhà tôi, vì thế không quan hoài đến việc có so sánh được hay không.
Hơn nữa chú ấy nói những lời này không phải để "dìm" tôi, tôi là thế hệ con cháu, chú ấy nói để "dìm" bố tôi. chuẩn y việc tôi không thành công, để chứng minh bố tôi không thành công.
Lúc mới tốt nghiệp, tôi thường bị họ hỏi đến hổ ngươi. Thực ra, không phải mọi người không biết tình hình của tôi, họ vẫn thẳng tính chuyện trò con cái với nhau, mà là thích trực tiếp hỏi lại để xem bộ dạng ngại ngùng và nét mặt không mấy vui vẻ của bố mẹ tôi.
May là năm nay, thu nhập của tôi khá hơn, mới giữ lại được chút thể diện. Còn bà chị tài giỏi đó, không cần người khác hỏi, ba má chị ấy đã tự đi khoe khắp nơi, mọi người đều nể phục nhà họ.
Những người bạn thân thiết với nhau hơn nửa đời người, còn ngầm so sánh hạ thấp nhau, nói gì đến dương gian. Sau khi trưởng thành, bạn kiếm được bao lăm tiền, quyết định chừng độ trọng của bạn bè bác mẹ bạn đối với họ.
Cho dù, mọi thứ đều ổn, bạn cũng không so đọ hơn kém, thì đó cũng sẽ trở thành điểm yếu để người khác châm chọc bố mẹ bạn bất cứ lúc nào.
2. Số tiền bạn kiếm được quyết định thái độ của họ hàng đối với bác mẹ bạn
Tôi có một người thi bằng lái xe máythi bằng lái xe a1thi bằng lái a1thi bằng A1 bạn tên Thành Đạt. Hồi còn nhỏ nhà cậu ấy rất nghèo, sở dĩ cha mẹ đặt tên như vậy mong cậu trưởng thành sẽ có sự nghiệp thành đạt.
Bác ruột của cậu, từ sớm đã ra ngoài làm ăn, thành đạt phong túc có tiếng. Căn nhà ông bà ở quê luôn để dành phòng rộng đẹp nhất cho bác, cho dù bác rất ít khi về nhà.
Đạt từ nhỏ đã lười học, nhưng nhờ bác giúp đỡ, nên mới vào được một trường tốt. Nhưng trường cách xa nhà nên phải ở lại nhà bác. Bác trai không sao, nhưng bác gái thẳng băng moi móc và tìm thiếu sót của Đạt.
Có một lần, cậu vừa đi học về, bác gái đã lôi cậu đến hỏi có lấy trộm tiền trong nhà không. Cậu gấp nói không, bác gái nhìn qua con mình, anh họ liền khẳng định sau khi Đạt đến thì mới bị mất tiền.
Sau cùng, bác còn gọi bố Đạt và anh em họ hàng đến, nói trước quơ mọi nguời: "Mọi người xem, tôi cho nó ăn không ở không, nó còn trộm tiền. Cậu hai, cậu mau đưa con cậu về nhà, kẻo con tôi bị lây thói hư tật xấu".
Trước sự chí trích của họ hàng, bố Đạt đành kéo con lại cúi đầu khom lưng xin lỗi bác gái, chỉ sợ họ thực sự đuổi con về.
Đạt bị công kích mạnh, từ đó mới siêng năng học hành. Tốt nghiệp đại học đến đã một công ty đầu tư làm việc. Sau đó tận dụng xu thế phát triển của thương nghiệp điện tử, tự mở một công ty thương nghiệp, công ty ngày càng phát triển và ổn định.
Còn gia đình bác, lối kinh dinh cũ không còn thích hợp, việc kinh doanh ngày càng đi xuống.
Còn con nhà bác, cứ thế sống trong no đủ không có định hướng. Sau khi tốt nghiệp mới phát hiện, gia nghiệp kinh doanh không mấy triển vọng, thậm chí còn không thể đảo ngược lại tình thế, còn cậu ta đến tự tìm cho mình một công việc cũng khó.
Có lần, bác gái xách đến mấy bình rượu ngon, cung kính cẩn kính chuyện trò với bố Đạt, mong cậu có thể sắp đặt cho con họ một công việc nào đó.
Chúng ta kiếm tiền không phải để diễu võ dương oai với họ hàng, mà là vì đòi lại chút công bằng cho cha mẹ chúng ta.
Còn nhỏ, thái độ của người khác đối với bạn, quyết định bởi bác mẹ bạn là ai.
Khi trưởng thành, thái độ của người khác đối với bố mẹ bạn, quyết định bởi bạn là ai.
Vẫn là câu nói cũ, bạn kiếm được bao nhiêu tiền, khi ra ngoài bạn sẽ nhận được bấy nhiêu sự trọng.
3. Số tiền bạn kiếm được, quyết định thái độ của thông gia với gia đình bạn
Linh là bạn nữ xinh tạm thời học cấp 3 của chúng tôi. Lên đại học cô yêu một anh chàng no đủ, bố mẹ cô đều không vui vì sợ con gái chịu khổ. Không môn đăng hậu đối, sẽ bị nhà dâu gia xem thường.
Còn cô nghĩ cha mẹ ý trung nhân đều là người có học, sẽ không làm như vậy. quả tình, bố mẹ ý trung nhân không hề làm khó cô, ngược lại còn mong muốn ngay sau khi tốt nghiệp cả hai sẽ hôn phối. Cô tự cảm thấy mình may mắn, gặp được ba má chồng vừa có điều kiện lại tốt bụng.
Ngày cưới, gia đình thông gia không nhận bất cứ của hồi môn nào mà cha mẹ mua cho Linh, họ nói những thứ nhà cô mua đều không hợp với thiết kế căn phòng cưới.
Nhà Linh ngay gửi đặc sẳn ở quê lên, mẹ chồng trước giờ chưa từng mang ra ăn, thường để dồn lại một đống rồi gửi cho những họ hàng nghèo ở quê. Nhà chồng có nhiều phòng trống, nhưng khi bác mẹ Linh đến thăm con gái họ đều đặt phòng khách sạn cho cha mẹ cô, nói khách sạn săn sóc chu đáo..
kết hôn chưa được bao lâu, mẹ chồng giục cô sinh con. Bà nói Linh không phải đi làm kiếm tiền, tranh thủ còn trẻ sinh lấy vài đứa con để lo về già. Cô lúc này mới chợt mở mắt, hóa ra gia đình chồng xem cô như một vật phẩm sinh lời, luôn giữ một thái độ lịch sự có giáo dục nhất định, chứ mọi sự quý trọng tả ra đều không phải xuất hành từ mong muốn nội tâm. Còn đối với "vật đính kèm" là cha mẹ cô, họ hoàn toàn không muốn tương hỗ.
Trog phim thần tượng, chỉ cần nữ chính gặp được một anh chàng giàu có, bố mẹ sẽ vui hết sức, cung kính với anh con rể tương lai. Còn ba má của anh nhà giàu, thường có thái độ dè bỉu đối với những người họ cho là thích "trèo cao".
Thực ra, một số người tìm được "hoàng tử của cuộc thế mình" khổ tâm hơn cả những người không tìm được, đó là họ không có được sự trọng, thậm chí cả bố mẹ họ cũng không nhận được sự trọng . Vậy nên nếu thành hôn, hoặc là nhà bạn có tiền, hoặc là bạn có tiền.
Nếu điều kiện gia đình bạn thông thường, vậy bạn phải kiếm được tiền, mới không bị gia đình sui gia xem thường.
4. Chúng ta kiếm tiền là để ba má có cuộc sống tốt đẹp hơn
Ngày tôi tốt nghiệp thạc sỹ, cha mẹ nói, thực ra khi con thi đỗ cao học vào trường X ba má đã cảm thấy rất kiêu hãnh và có sĩ diện khi đi ra ngoài. Hóa ra, thỉnh thoảng, người lớn còn quan yếu "hư vinh" hơn con cái.
Đây cho dù có được xem là hư vinh hay không, thì bác mẹ chúng ta cũng có cả mớ các mối quan hệ, họ cũng mong có thể ngẩng cao đầu, cũng hi vọng nhận được sự trọng từ những mối quan hệ đó.
Một cuộc sống tốt, chính là có gì đó để khiến người khác hâm mộ.
Còn trẻ, bác mẹ dựa vào chính mình mà phấn đấu. Khi về già, họ bắt đầu dựa vào con cái, lấy con cái làm niềm hãnh diện với bạn bè. Chỉ cần nghe "Con cái nhà A học giỏi, kiếm nhiều tiền, con nhà B gia đình hạnh phúc, hiếu thuận với bác mẹ..." đã đủ để khiến không ít người phải ái mộ.
Hồi nhỏ, đôi khi dù có phải moi hết từng đồng từ túi chiếc áo đã sờn màu, thì cũng sẽ cố mua cho chúng ta món đồ mà ta thích từ lâu. cha mẹ luôn núm vô cùng để khiến chúng ta không bị thiệt thòi so với chúng bạn.
bữa nay, trái lại là chúng ta, cho dù là vì chút hư vinh của bác mẹ, thì cũng hãy chống chọi với cuộc sống này - kiếm tiền nhiều thêm một chút, cho ba má hãnh diện nhiều hơn một chút.
Sáng sớm khi bạn mới đến công ty, còn đang biếng nhác dạo facebook, thì họ đang ở ngoài chợ kì kèo lựa từng mớ rau để kiệm ước từng đồng.
Khi bạn tan làm đi mua sắm, có thể họ đang nghe láng giềng thao thao bất tuyệt kể về việc con gái họ mới tặng mẹ dây chuyền vàng...
Khi bạn tết đến vẫn nhận tiền lì xì của cha mẹ, cha mẹ nhà người ta đang đi du lịch cùng con cái.
Bạn kêu than công việc mỏi mệt lương không đủ tiêu, bác mẹ lại ăn xài hà tằn hà tiện để gửi cho bạn.
Khi bạn nghèo túng, cha mẹ không dám bệnh, bị người khác chê cười, họ cũng không có lời để phản bác.
Đừng tự tiếp kiến đeo đuổi cuộc sống bình bình an an và cho là đáng quý. Thu nhập của bạn, sẽ quyết định thái độ của cõi tục đối với bố mẹ bạn.
Trên tất, điều mà họ để tâm nhất, là khi về già, có thể hoàn toàn yên tâm về bạn. Bạn có cuộc sống đủ đầy hạnh phúc, khắc bác mẹ bạn cũng có được sự kính trọng từ mọi người xung quanh.
Theo Vũ Đình
Trí thức trẻ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét